Chiều thứ Năm nào cũng vậy, Hào Nhân – nhỏ nhất lớp nhưng lanh lẹ nhất sân – lại xuất hiện cùng mẹ. Mới học 3 tháng nhưng em nhanh nhẹn, dễ thương và luôn mang theo năng lượng tích cực khiến buổi tập rộn ràng hơn.
Mẹ không đứng sát đường biên để hò hét, chỉ ngồi lặng lẽ quan sát. Thế nhưng mỗi khi Hào Nhân ghi bàn hay hoàn thành bài tập, cậu bé lập tức chạy lại đập tay với mẹ như một nghi thức nhỏ. Một cú chạm tay, một nụ cười – rồi em quay lại sân, đá tiếp như vừa được tiếp thêm pin.
Người ta bảo bóng đá tạo ra bàn thắng và phong độ. Nhưng nhìn Hào Nhân, mới thấy: bóng đá còn tạo ra những khoảnh khắc giản dị mà đáng giá – nơi một cậu bé chạy hết mình trên sân, và ở mép sân luôn có một người đứng đó, chờ em quay lại để… đập tay.
album ảnh liên quan
Xem các album 2025Mời phụ huynh điền thông tin đăng ký dưới đây
Đăng ký thành công