Tại Vietgoal Gò Vấp 2, hành trình của Huỳnh Thiên Lộc là một trong những câu chuyện đẹp nhất trên sân cỏ. Ngày đầu đến lớp, Lộc ngại sân đến mức… đứng ngoài nhìn, phải chờ mẹ hoặc huấn luyện viên dắt từng bước mới chịu vào. Ngoan, trắng trẻo, lễ phép nhưng bóng đá lúc ấy chưa phải đam mê, em đến sân chủ yếu để chơi với bạn.

Thế nhưng chính sự hiền lành, thân thiện lại biến Lộc thành “cầu nối” của đội bóng. Bạn mới nào rụt rè, Lộc đều hóa “nhà ngoại giao nhí”, nắm tay kéo vào sân, mở đường cho các bạn hòa nhập. Có buổi, một bạn mang kính ngại đến mức không trả lời nổi thầy; chỉ khi Lộc đá nhẹ quả bóng sang và rủ chơi, bạn mới chịu bước vào buổi tập. Hôm đó, Lộc chính là người giữ bạn ở lại với bóng đá.

Và từ những khoảnh khắc như thế, tinh thần sân cỏ trong Lộc bắt đầu trỗi dậy. Em không còn né bóng, không đứng ngoài quan sát nữa, mà chịu chạy, chịu tranh, vui sướng khi cản được một pha bóng gọn gàng. Từ cậu bé e dè, Lộc giờ đủ tự tin bước vào sân như một chiến binh nhỏ.
Dù không phải cầu thủ máu lửa nhất, thường được xếp đá hậu vệ, Lộc lại là điểm tựa tinh thần của đồng đội. Một cậu bé từng sợ sân cỏ, nay trở thành người truyền cảm hứng cho chính những người bước vào sau mình.
album ảnh liên quan
Xem các album Hồ Chí Minh
Mời phụ huynh điền thông tin đăng ký dưới đây
Đăng ký thành công