“Làm anh khó đấy
Phải đâu chyện đùa
Với em gái bé
Phải người lớn cơ.
Khi em bé khóc
Anh phải dỗ dành
Nếu em bé ngã
Anh nâng dịu dàng…”
Tôi không biết làm anh có khó không, nhưng tôi thấy cậu nhóc Xuân Vinh đã rất vui khi em mình đến đón sau khi kết thúc buổi tập của VietGoal Tân Bình 2 sáng thứ 7 vừa rồi.
Sau chuyến nghỉ Tết dài ngày vừa qua, tôi đến sân 230 sớm hơn mọi ngày. Vừa “gặm” xong chiếc bánh mì mua vội ở cửa hàng tiện lợi thì mẹ Xuân Vinh mang nhóc tới sân. Dù chỉ mới gặp tôi một lần nhưng thật bất ngờ, cậu bé 7 tuổi ấy lại nhận ra tôi là cô chụp hình chứ không phải hlv hay qll. Ấn tượng đầu tiên của tôi về cậu bé này khá rụt rè và ít nói, ấy vậy mà lúc tôi hỏi nhóc sao đến sân sớm vậy, Xuân Vinh rất thật thà trả lời tôi “do em nôn đi học quá ạ.”.
Trong buổi học, tôi lân la lại hỏi chị qll về Xuân Vinh, chị kể ngày đầu cậu bé dễ mệt, hay đi dạo quanh sân, nhưng giờ đã kiên trì tập hết buổi và mạnh dạn tranh bóng với các anh. Chỉ sau vài tháng không gặp, cậu bé ấy thay đổi nhiều hơn tôi tưởng.
Buổi tập kết thúc, khi các thầy trò đang ngồi dãn cơ, bỗng có một bóng dáng nhỏ chạy ùa vào sân thu hút sự chú ý của tôi, em bé ấy chạy lại đằng sau Xuân Vinh, và ngay khi thấy em trai, cậu nhóc liền nở một nụ cười thật rạng rỡ, lúc ấy tôi nghĩ dường như mọi mệt mỏi sau buổi tập của Xuân Vinh đều đã biến mất. Hai bóng dáng nhỏ cùng nhau đi về phía bố sau buổi học, một khoảnh khắc giản dị nhưng thật đẹp.
Xem & tải toàn bộ hình ảnh chất lượng HD tại đây.
album ảnh liên quan
Xem các album 2025Mời phụ huynh điền thông tin đăng ký dưới đây
Đăng ký thành công