Sáng 17.08.2025, sân Đông Đô 1 chẳng khác nào ngày hội. Tiếng reo hò, tiếng gọi nhau í ới làm bầu không khí rộn ràng hơn mọi buổi tập thường lệ. Lý do đơn giản: hôm nay các bạn nhỏ của Đông Đô 1 có dịp “chạm trán” với những gương mặt đến từ Đông Đô 2 – vừa lạ, vừa quen.

Bình thường, các em chỉ quen đá với đồng đội, hiểu nhau từng bước chạy, từng cú chạm bóng hoặc đá riêng không kết hợp với nhau. Nhưng lần này, Thầy Thế Anh quyết định “xáo bài”, trộn lẫn hai bên để tạo thành những đội hình mới tinh. Vậy là những cái bắt tay chào sân diễn ra, ánh mắt vừa tò mò vừa háo hức.
Trận đấu khởi động nhẹ nhàng vài phút đầu, rồi bất ngờ bùng nổ khi một bạn nhỏ bên Đông Đô 2 sút xa như pháo, bóng đi vèo qua cầu môn trong tiếng vỗ tay nổ giòn giã. Không chịu kém, bên kia lập tức có pha phối hợp ngẫu hứng đến mức phụ huynh ngoài sân phải xuýt xoa: “Đá thế này có khi mai thành tuyển thủ mất thôi!”
Điều thú vị nhất là sự lạ lẫm đã biến thành cơ hội học hỏi. Có bạn vốn nhút nhát bỗng trở nên mạnh dạn hơn khi phối hợp cùng “người mới”, có bạn lại nhanh chóng phát hiện ra đối thủ bên kia… đá rát chẳng khác gì những trận giải thực thụ.
Buổi sáng ấy, sân Đông Đô 1 vang đầy tiếng cười. Kết quả chẳng ai để tâm, bởi điều đáng nhớ hơn chính là những người bạn mới, những trải nghiệm mới – và một ký ức tập thể đúng nghĩa “đông mà vui”.